Nghìn năm gió thổi

Thứ hai - 09/12/2013 13:52
Nghìn năm gió thổi

Nghìn năm gió thổi

Tôi rất thích câu thơ của Đỗ Quang Vinh: “Thôi đừng thổi nữa gió ơi/ Đã tung khăn xoã mây trời – mẹ tôi…”, nhưng tôi lại rất yêu những cơn gió. Mà, phải đâu chỉ hây hẩy gió, rào rạt gió, vi vút gió mới yêu; ngay đến rờn rợn gió, hun hút gió, ào ạt gió, khi đã ở lại cùng quá khứ cũng đáng yêu lạ lùng.


     Tôi rất thích câu thơ của Đỗ Quang Vinh: “Thôi đừng thổi nữa gió ơi/ Đã tung khăn xoã mây trời – mẹ tôi…”, nhưng tôi lại rất yêu những cơn gió. Mà, phải đâu chỉ hây hẩy gió, rào rạt gió, vi vút gió mới yêu; ngay đến rờn rợn gió, hun hút gió, ào ạt gió, khi đã ở lại cùng quá khứ cũng đáng yêu lạ lùng.

     Tôi sinh ra ở miền Trung, nơi mùa hạ gió Lào, mùa thu bão quét, đã nếm đủ mùi khổ ải, nỗi kinh hoàng trước gió, nhưng vẫn cứ lo sợ nếu bỗng dưng trời tắt hết gió đi. Thật kinh khủng nếu một ngày cây cối không lay động, mây chẳng thể bay đi và mặt biển cứ lặng yên như một tách trà! Cũng may mà trời không thể một ngày không có gió, nên dù ta quanh năm chỉ loanh quanh với vườn rau ao cá, vẫn có thể nếm được cái se lạnh của mùa thu phương Bắc, cái ấm áp của mùa đông phương Nam do gió mang về.

     Từ những ngày xửa ngày xưa, khi chưa có quạt tay quạt điện, tổ tiên ta vẫn có được giấc ngủ ngon nhờ gió. Buổi trưa đi làm về, hạ cày ngồi nghỉ dưới rặng tre rùm roà, nghe tiếng gió xạc xào mà thấy lòng nhẹ nhõm. Buổi chiều ra ruộng, gió thổi đồng xanh rập rờn sóng lúa, đã nghe như no ấm giữa mùa vui. Gió nâng những cánh diều, gió làm quay chong chóng, gió khơi dậy và nâng niu những ước mơ của đám trẻ quê nghèo. Rồi đêm đêm ra sân trải chiếu, gió sẽ vén mây đi để ta ngắm trời sao…

     Ngày tôi còn đi học, hai đứa trọ chung trong một căn nhà nằm giữa khu vườn vắng vẻ. Nhà chỉ có một chiếc giường đơn nên hai đứa thống nhất chia phiên, hễ đứa này học bài thì đứa kia đi ngủ. Nửa đêm, một cơn gió bỗng rờn rợn nổi lên thổi tắt lịm ngọn đèn dầu. Tôi ngẩng đầu nhìn qua cửa sổ, nghe lá khô xào xạc, thấy tàng cây tối thẫm ngả nghiêng, bất giác nghĩ đến những hồn ma bóng quế mà gai ốc nổi khắp cả người.

     Còn xa hơn nữa, khi tôi còn ở quê, nửa đêm bão về, trên cái gác vừa kê tạm trên sát mái nhà, mẹ tôi thất thần ôm rịt lấy bầy con mà lâm râm khấn nguyện. Nằm co ro trong lòng mẹ, nghe tiếng gió hun hút từng cơn trên mái nhà, lắng tai đón đợi từng âm thanh của sự gãy đổ mà bủn rủn cả tay chân.

     Tôi đã lắm khi gào không thành tiếng, khóc chẳng ra lời vì gió, nhưng tôi vẫn yêu gió đến lạ lùng. Nhiều đêm nắm tay người yêu đi dọc triền cát, mọi lời yêu đều xiêu bạt trong gió, hoà lẫn trong tiếng sóng biển ầm ào, chẳng nghe được gì nhưng hai đứa vẫn hiểu thấu tình nhau. Ngày xa quê về lại, bến vắng đò thưa, hai đứa nói chuyện với nhau qua dòng sông hun hút gió, được thét lời yêu giữa mênh mông lồng lộng đất trời mà mát cả tâm can. Đêm về, nghe trong gió thoảng bay hương bồ kết, nhắm mắt hít căng hai buồng phổi mà nghe lòng rạo rực nôn nao. Chàng gửi yêu theo gió, nàng gửi tình vào mây, gió thổi mây bay, quấn quýt ruổi rong tận chân trời góc biển. Bởi vậy, đất trời không có gió thì nhân gian sầu thảm biết nhường nào!

     Nhớ buổi chiều nao đi làm về, trời mây vần vũ, gió bạt mưa xiên, đã mấy lần lấy áo mưa ra rồi mà không mặc. Đôi khi dầm mình trong mưa gió cũng cái cách để ta thêm hiểu và càng thấy yêu cảnh gió mưa. Cuộc đời sẽ vô vị nếu chưa được một lần dầm thân mưa gió. Rồi mai kia, khi tóc bạc răng long, ngồi bên nhau ngắm trời đông rét mướt, ta khẽ khàng: “gió lạnh về rồi, buộc khăn lại đi em!” mà nghe ấm cả lòng.

     Cơn gió của nghìn năm còn đó, hẹn cùng nhau nghe em!

Tác giả bài viết: LƯƠNG VĂN LỄ

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Lương Văn Lễ - 19/12/2013 18:06
Lâu rồi chẳng viết được gì, nghe Uyên khen thế này chắc là chú lại phải cầm bút viết tiếp thôi! Cám ơn Uyên rất nhiều!
vo thi chau uyen - 13/12/2013 08:19
Bài này của chú Lễ và những bài khác nữa bài nào cũng hay không những hay mà còn nghèn nghẹn vì nó đúng với những ai là Quảng " Nghìn năm gió thổi". Thường thì con chỉ đọc xong rồi khen trong lòng nhưng bay giờ phải nói vì hay quá. Trang này hay và thật ý nghĩa.
Comment addGửi bình luận của bạn

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THỐNG KÊ TRUY CẬP

Đang truy cậpĐang truy cập : 84


Hôm nayHôm nay : 15244

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 800249

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 15563271