CHÙM THƠ Nhà Thơ: Dương Ngọc Việt XUÂN VỀ TRÊN QUÊ HƯƠNG

Thứ tư - 20/12/2023 03:58
CHÙM THƠ Nhà Thơ: Dương Ngọc Việt   XUÂN VỀ TRÊN QUÊ HƯƠNG

CHÙM THƠ Nhà Thơ: Dương Ngọc Việt XUÂN VỀ TRÊN QUÊ HƯƠNG

CHÙM THƠ
Nhà Thơ: Dương Ngọc Việt
 
XUÂN VỀ TRÊN QUÊ HƯƠNG
 
Mai vàng cười trước vuông sân
Gió buồn – mưa bụi – trắng ngần quê xa
     Đời xanh – xanh đến bao la
              Xuân tươi
                        Hoa nở
                                  Chim ca
                                           Ru đời
     Nơi nao cũng đất cùng trời
Yêu như cắt rún một thời cố hương…
 
 
 
***********************
 
TÌNH QUÊ HƯƠNG
 
Trời trong xanh
Núi rừng xanh
La Ngà uốn khúc long lanh nắng chiều
Phù sa trãi bãi thương yêu
Nhà cao
Điện sáng
Đồng chiều cò bay
 
Nhớ ngày xưa
Lửa đạn dày
Đời nơi địa ngục – đọa đầy mù sương
Chiến trường dựng giữa quê hương
Nát tình sông núi- xóm – vườn tiêu sơ
 
Bây giờ
Trọn đẹp ước mơ
Tình sâu – nghĩa nặng
Xanh bờ mến thương
Lỡ mai trôi đạt muôn phương
Ngàn bao cám dỗ
Vẫn thương quê mình…
 
************************
 
CHO EM VUI
 
Gặp lại em chẳng còn xuân sắc
Tuổi thanh niên anh giã biệt lâu rồi
Còn kỷ niệm trẻ tươi vùng ký ức
Tan trường về bắt bướm đùa nha.
 
Thời gian trôi đứa đầu sông – cuối bể
Chung một trời khoảng cách chia xa
Giờ ngẫu ngộ em ngại ngùng – bẽn lẽn
Sau nụ cười giấu nỗi bâng khuâng…
 
Da cháy nắng cuộc đời theo năm tháng
Sợi tơ trời về đậu tóc xanh
Tuổi mộng mơ của một thời xa tít
Giờ thương sao về hội tụ trong anh.
 
Anh có thể đổi những gì anh có
Cho em vui cuộc sống đâm chồi
Cho môi thắm, mà hồng tươi màu mận
Và trời xanh về ngự trị mắt em.
 
Anh có thể đổi những gì anh có
Cho em, vui hoa nở bước theo đời.
 
*********************
CÒN ĐÂU NỮA
 
Còn đâu nữa  sau những chiều tan học
Còn đâu em  trong những sáng thu hồng
Hai đứa mình trải tình theo lối nhỏ
Quanh co về hoa dại ngát hương bay…
 
Còn đâu nữa những mắt nhìn da diết
Anh mỉm cười tặng nhẫn cỏ cho em
Mười búp thon thơ ngây mừng lễ nhỏ
Nghe trong hồn mùa xuân đến quay quanh.
 
Nhớ những lần gió lồng bay suối tóc
Anh cũng nghiêng hồn theo nếp áo trinh nguyên
Loài chim nhỏ chập chờn bay không hát
Mây ghen tình hai đứa chẳng thèm trôi.
 
Rồi hôm nay giữa một trời hoa bướm
Anh một lần ghi lại để mai sau
Bằng nước mắt, bằng con tim rỉ máu
Bằng cô đơn sầu tiết buổi ban thôi.
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Comment addGửi bình luận của bạn

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

THỐNG KÊ TRUY CẬP

Đang truy cậpĐang truy cập : 192

Máy chủ tìm kiếm : 1

Khách viếng thăm : 191


Hôm nayHôm nay : 26436

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 309506

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 28878881