Bây giờ đã là tháng 8, tháng của những cơn mưa trắng trời, tháng của một thuở phải thon thót đứng nhìn cánh đồng mở toang ra để đón những cợn lũ tràn về.
Ngày trước, cứ vào tháng này, chiều chiều tôi vẫn thường hay gặp một toán người gánh bung ra sông đặt cá, và sáng hôm sau lại kĩu kịt gánh về.......
Nhà có chút việc cần đến cưa đục, xách xe chạy đi tìm thợ, không biết run rủi thế nào mà tôi lại gặp Nhơn. Vẫn làn da ngăm và hàm răng sáng, lại còn nguyên cái tính hay nói hay cười, Nhơn khiến tôi có cảm giác đây chính là thằng Nhơn của ngày xửa ngày xưa, cái thằng Nhơn từng ưỡn ngực nói như dao......
Tôi sinh ra ở miền Trung, trong một ngôi làng mang đầy đủ những nét đặc trưng nhất của một ngôi làng Việt. Trước nhà sừng sững hàng cau, phía sau xanh rì khóm chuối, và cách chái bếp không xa là một cây rơm vàng ruộm nắng chiều. Tuy nhiên, trong ký ức tuổi thơ tôi, thân thuộc nhất lại là cây tre.......
Sẽ có một ngày bước chân tha phương mỏi mệt, hãy về với quê hương, tìm về tuổi thơ nghe lắng đọng lòng mình cùng với những thanh âm miền thôn dã… đó cũng là liệu pháp để giảm stress....