BT- Có gì mà nôn nao đến vậy? Tôi nhủ thầm khi xe chạm vào chân đèo Tà Pứa, cũng như hình dung ra cảnh sẽ gặp lại vài người quen biết chỉ sau mươi phút nữa....
Cuối năm, dọn dẹp lại nhà cửa bỗng thừa ra mấy cái giấy khen, bằng khen với khung kính đã cũ. Chẳng biết xử lý ra sao, thật đúng là bỏ thì vương, thương thì tội. Gần ba chục năm công tác, ai cũng vậy thôi, ít nhiều gì thì cũng có vài mươi cái giấy khen....
Mùa gặt đi qua - cánh đồng trơ lại cuống rạ. Những chiếc xe tải lại trùm kín bạt ngất nghễu chở rơm đi. Tôi tiếc cái cảm giác ngây ngây - buồn buồn khi ngập trong làn khói đốt đồng thuở nào....