Mơ hồ một tiếng đàn buông

Mơ hồ một tiếng đàn buông

Mơ hồ một tiếng đàn buông

Thanh âm chập chùng không dứt
Ve sầu ran ran ký ức
Đẫm buồn màu nắng rưng rưng

Đi qua ngày dài tháng rộng
Không qua được hết nỗi buồn
Ngày dài canh khuya thao thức
Mơ hồ một tiếng đàn buông

Ve sầu ran ran gọi bạn
Giọng buồn như tiếng thở than
Rào rào trưa ngày đổ lửa
Âm âm vọng đến đêm dài

Trường xưa chỉ là ký ức
Tranh tre đâu dáng hình hài
Ta cất tiếng ngày gọi bạn
Lạc vào nắng gió giêng hai.

Tác giả bài viết: Nam Hưng