Tôi nhớ không biết bao lần, và lần nào nỗi nhớ cũng buồn. Lần nào, tôi cũng nghĩ rằng anh giống cây thông bên ngoài kia, hình dáng vẫn thế mà không vi vu hát giữa trời nữa. Chỉ còn in hình bóng thẩm buồn vô hạn của mình lên bầu trời. Một buổi sáng ngồi cà phê cùng nhau, chị chủ quán nhìn một vóc......