Phan Chính vừa mới cho ra mắt tập thơ “bảng lảng gió giêng” - NXB Hội Nhà văn - với 50 bài thơ bảng lảng. Thật vậy, câu thơ mờ nhòe bởi mây, bởi gió, bởi mưa nắng cuộc đời nhưng ý thơ thì rất rõ, nó hiển hiện ngay sau những câu chữ anh cố tình phớt qua....
Huyện miền núi này ngày tôi về tìm em trời đang mưa lâm thâm. Dãy núi Ong làm một vệt xanh mờ, ở lưng sườn vần vũ quấn dải mây trắng đục.
Con đường vào nhà Miên như chị hàng nước chỉ và cũng mường tượng như trong trí nhớ của tôi, trải sỏi đỏ bầm, đó đây những vũng nước mặt váng dầu xe vằn......
Bài thơ Một tiếng đàn được trích trong chùm thơ đăng trên báo Quân đội nhân dân cuối tuần của Nam Hưng. Tác giả dùng âm thanh để họa lại dòng thời gian, một việc rất khó trong thi ca. Một ký ức rất đôi thân quen trong mỗi con người chúng ta được tác giả viết lại bằng những thi từ mộc mạc giản dị.......
Hồi nhỏ, thật tình tôi không dám nghĩ, sẽ đến một ngày người ta lại có thể triệt hạ rừng nhanh đến vậy. Gia đình tôi về Tánh Linh từ năm 1977. Hồi ấy, rừng vẫn còn là một thế lực của thiên nhiên nghìn đời, u tịch, thâm nghiêm và huyền bí. Con người có thể phá rừng làm rẫy, chặt cây làm nhà, truyền......
Có câu chuyện về thiền sư Ranryo dứt bỏ chốn triều đình phố thị vào núi cất một căn lều nhỏ để ngắm mưa. Ông ngồi suốt đêm nhìn mưa rơi. Ông yêu mưa đến nỗi dân ở sơn thôn biết tiếng và gọi ông là Dạ Vũ Tăng. Khi có người hỏi tại sao làm thế, ông trả lời:
-Đạo của tôi là ở ngay đó!...
Vậy là cuộc thi “Vẻ đẹp Tánh Linh” đã khép lại chỉ sau vẻn vẹn có một tháng. Do thời gian quá ngắn nên lượng bài gửi về cũng không nhiều, chưa thật sự thoả mãn được sự kỳ vọng của Ban tổ chức. Tuy nhiên, cái được của cuộc thi này là các tác phẩm gửi về tham dự có chất lượng khá tốt, đem đến cho độc......
Đọc lại bài thơ Rừng lá tự nhiên thấy rưng rưng nuối tiếc, tanhlinh.vn mạo muội post lại bài viết cũ của hơn 10 năm trước để chia sẻ cùng bạn đọc.
Những ngày trước Tết... mỗi khi có dịp đi ngang qua rừng lá Suối Kiết, nhìn những cây lá buông trổ hoa mà lòng thấy nao nao. Hoa buông nở thành......
Mùa gặt đi qua - cánh đồng trơ lại cuống rạ. Những chiếc xe tải lại trùm kín bạt ngất nghễu chở rơm đi. Tôi tiếc cái cảm giác ngây ngây - buồn buồn khi ngập trong làn khói đốt đồng thuở nào....