Lúc còn nhỏ, gia đình tôi sinh sống tại Huy Khiêm – Hoài Đức (nay là huyện Tánh Linh, Bình Thuận). Nhà lợp tranh, nền đắp bằng đất thịt, mỗi lần mưa dầm quanh nhà ngập nước, chỉ còn cái nền nhà là hơi cao ráo. Hang dế cơm bên ngoài bị ngập, chúng tìm lối thoát, và cái nền nhà chính là chỗ để chúng......
Xách theo mỗi người một chiếc cần câu nhẹ hẫng và một lon trùn, Tường dẫn tôi ra sông Cát, con sông nhỏ như một dải lụa mỏng manh ai đó thả trên cánh đồng Lạc Tánh đang thắm xanh hơn sau mấy trận mưa mùa. Men theo bờ sông mọc đầy cây mai dương với những mũi gai sắc nhọn, chúng tôi tìm được một bãi......
Mẹ đang may cho tôi một chiếc đầm. Suốt tháng 11, cứ đi học về là tôi thấy mẹ trong bếp, bên chiếc máy may đạp chân cũ kĩ kê sát cửa sổ để lấy ánh sáng, và cũng để mẹ có thể nhìn ra những đám ruộng trơ gốc rạ và vườn rau lác đác xem có ai qua lại trên đường không. Nhưng hiếm khi mới trông thấy......