Từ quốc lộ 1A, rẽ đường 55, chạy thêm khoảng 40 cây số nữa thì đến phố núi Lạc Tánh, thị trấn trung tâm huyện lỵ Tánh Linh, là đô thị loại 5 nhưng không hề mờ nhạt trên bản đồ kinh tế, văn hóa tỉnh nhà....
Nếu không có chuyến đi thực tế sáng tác do chi hội VHNT Tánh Linh tổ chức, có lẽ phải còn lâu lắm tôi mới biết Đa Mi. Nằm trong dự án nâng cấp và mở rộng quốc lộ 55, đoạn đường từ ngã ba Đồng Kho lên Đa Mi đã hoàn thành, với kết cấu bên tông nhực nóng đen láng phẳng phiu, mềm mại vắt ngang triền......
Khi một ngày qua đi, khắp nơi hoàng hôn buông xuống, nhưng không biết có nơi đâu hoàng hôn đẹp như ở phố núi này không? Mặt trời đang chói gắt, thoắt đã dịu lại, hào phóng quét một dải màu lên những áng mây bàng bạc. Trong những xóm nhà nấp dưới rặng tre ven cánh đồng dịu mát, không biết ai đó còn......
Chiều đã muộn, nhưng vì háo hức khi nghe Sơn nói về Mã Pì Lèng, chúng tôi vội giục đi ngay, vì sợ sáng mai sương dày, không ngắm được sự hùng vĩ của con đèo nổi tiếng này....
Chúng tôi lên đây vào những ngày tháng sáu. Thấp thoáng sau màu xanh của ngô là những tảng đá tai mèo xám ngắt. Trên cao nguyên đá khắc nghiệt này, người dân đã tự nguyện từ bỏ giống cây anh túc vốn nhiều lợi thế về kinh tế để chuyển sang làm mỗi năm một vụ ngô và một vụ đậu. Ngô để nấu mèn mén, còn......