Đoàn Thuận – Thơ

Đoàn Thuận – Thơ
Có thể nói người nuôi dưỡng một hồn thơ không hề nhạt phai là Đoàn Thuận. Tôi nhẩm tính anh có tới 15 tập thơ được các NXB trong nước xuất bản. Ngoài ra, anh còn gần 10 tập thơ được xử lý bằng vi tính theo cách nói của anh là lưu hành trong thân hữu.
     


        Nói là “lưu hành trong thân hữu” có lẽ vì anh không có tiền để in, chứ thực ra nếu anh gởi tới NXB thì chắc chắn các NXB cũng không từ chối cấp giấy phép vì chất lượng thơ đâu có non yếu, chưa nói về cách trình bày cũng như các ký họa của chính tác giả khá sinh động và rất bắt mắt.

         Có thể nói cả đời nhà thơ Đoàn Thuận gắn với hai công việc cụ thể nhất là dạy học và làm thơ.

        Thơ của anh thật đa dạng, nào là đường thi, nào là lục bát, rồi lục bát tam cú, lục bát tứ tuyệt, lục bát trường thiên, có cả thơ hai ku, một thể thơ anh khá nhuần nhuyễn. Ngoài ra, anh còn dịch thơ, mà dịch thơ cũng là một kiểu sáng tác. Nói đến giọng thơ thì dù đó là thơ trữ tình, truyện thơ hay thơ trào phúng, người đọc tinh tường dễ nhận ra chất giọng của Đoàn Thuận.

        Nói chung, bút pháp đa dạng của Đoàn Thuận khẳng định một điều rõ ràng, ngoài học vấn, Đoàn Thuận là một nhà thơ của sự thâm trầm, giàu suy nghĩ:

Nơi tôi ngồi chiều trôi rất chậm

viên sỏi nằm lạnh buốt giấc mơ rêu

một con ốc bò ngang viên gạch vỡ

vẽ dấu chân vào vạch tối quạnh hiu…

(Viên sỏi con ốc và tôi)

***

          Tập thơ mới nhất của Đoàn Thuận gởi tặng tôi là tập thơ Sài Gòn và tôi. Cũng cần nói thêm cuộc đời của anh gắn với hai nơi, một là quê hương La Gi, Bình Thuận và một nửa là Sài Gòn.

          Nếu thuở sinh viên học Đại học sư phạm Sài Gòn vốn đã có nhiều kỷ niệm ghi vào ký ức, thì những năm tháng làm Hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Huệ ở thị xã La Gi cũng thấm vào anh những kỷ niệm khó quên.

         Tập thơ Sài Gòn và tôi của anh được viết từ ngày anh nghỉ hưu về sống với con cái ở Sài Gòn. Sài Gòn những năm 60 của thế kỷ trước lúc anh mới ngoài 20 tuổi và Sài Gòn của hôm nay khi anh đã vào tuổi 75 đổi thay nhiều lắm:

…hai năm về chưa lần vào khu đô hội

trước phố sang ta như thổ dân

một giáo  già quê kệch bâng khuâng ngại ngần

chừng như căn hộ xưa đổi chủ…

(Về phố) 

         Tập thơ Sài Gòn và tôi có đến gần 100 bài thơ nhưng cũng chỉ gần trăm trang làm nên một cuốn sách thơ khá đẹp ở màu sắc và lối trình bày. Quan trọng hơn, chứa chất trong đó là những dòng ký ức của quá khứ mà anh ghi đậm ở các tiêu đề như: Sài Gòn những năm 60, Hẻm phố và tôi, rồi thì Ngõ đời, Miền phượng xưa, Về chốn cũ, Đêm phố cũ, Con đường bỏ quên, Về phố mới.

           Đoàn Thuận có hai miền đất để nhớ. Hiện tại đang sống ở Sài Gòn, nhưng miền đất sinh ra anh là thị xã La Gi, vì vậy mà anh có bài thơ Ở Thủ Đức nhớ La Gi:

…Về hưu tá túc nhà con

một miền Thủ Đức đất còn lại xưa

hai mùa đắp đổi nắng mưa

nắng đầy tháng hạ, mưa lùa thu sang

cuối đông nắng sớm hanh vàng

gió xuân đưa áng mây hàng bay xa

cho vườn mai điểm hoàng hoa

cho ta thêm nhớ quê nhà La Gi…

           Có cuộc sống nội tâm phong phú, có vốn sống giàu có lại thêm biết cách nuôi dưỡng hồn thơ, tôi tin rằng nhà thơ Đoàn Thuận mãi mãi làm thơ vì thơ chính là nơi ta gởi gắm tâm trạng được nhiều nhất.

Tác giả bài viết: Đoàn Duy Lý

Nguồn tin: tác giả gởi cho tanhlinh.vn