nhạc sĩ Hồng Đăng - một trong những cây đại thụ của nền âm nhạc Việt Nam đã ra đi mà không đợi mùa hoa sữa về. Ông đã để lại cho đời một gia tài âm nhạc đồ sộ, để lại cho những người yêu nhạc Việt Nam một khoảng trống khó thể lấp đầy...
Phan Chính vừa mới cho ra mắt tập thơ “bảng lảng gió giêng” - NXB Hội Nhà văn - với 50 bài thơ bảng lảng. Thật vậy, câu thơ mờ nhòe bởi mây, bởi gió, bởi mưa nắng cuộc đời nhưng ý thơ thì rất rõ, nó hiển hiện ngay sau những câu chữ anh cố tình phớt qua....
Tánh Linh xưa và nay đã có nhiều thay đổi, có những thay đổi làm cho con người ta hạnh phúc, nhưng vẫn có những thay đổi làm cho người ta phải ngậm ngùi.
Anh Hưng đã cho chúng ta trở về với tuổi thơ tươi đẹp bên những cánh rừng bạt ngàn, rừng bên hông nhà, rừng ở sau nhà, rừng ở trước nhà và cả......
Tôi rất thích câu thơ của Đỗ Quang Vinh: “Thôi đừng thổi nữa gió ơi/ Đã tung khăn xoã mây trời – mẹ tôi…”, nhưng tôi lại rất yêu những cơn gió. Mà, phải đâu chỉ hây hẩy gió, rào rạt gió, vi vút gió mới yêu; ngay đến rờn rợn gió, hun hút gió, ào ạt gió, khi đã ở lại cùng quá khứ cũng đáng yêu lạ......
Hình như mưa đã vào mùa.
Chiều nay, trên đường về, gió ẩm ướt lùa vào ống tay áo mát rượi; mây giăng đầy trời, và mưa nhẹ nhàng rơi. Phải là thật sự vào mùa, mưa mới đến một cách tự nhiên, nhẹ nhàng và êm đềm đến vậy. Mưa không nặng hạt, và rơi gần như thẳng đứng, cứ rả rích, cứ tí tách trên mặt......
Vào cái thời xa xưa, khi trời và đất còn nối liền nhau bằng những ngọn núi và sương mù, trong buôn làng người K’ho nằm trên dãy núi Ông có một chàng trai tên là B’rong La Nga. Cha mẹ mất sớm, để lại cho chàng một cô em gái. Hai anh em như con nai mất mẹ, như con chim lạc bầy hẩm hút nuôi nhau. Hàng......